Tóc nâu

NẮNG THÁNG SÁU





Tháng sáu đó, nắng cứ buồn rơi rớt
Từng vũng vàng, nhợt nhạt quá nắng ơi!
Mưa hoài rơi, mưa trắng cả vùng trời
Nhìn mưa, nắng... chợt thèm nụ hôn ấm.

Chiều đang buông, dõi những tầng mây trắng
Bay về đâu, bay thầm lặng một mình...
Ở nơi này, ta đếm chuỗi bình yên
Ngày đang tắt, nắng vội chìm, vội khuất!

Tháng sáu về, tuổi xuân ta  đã mất
Rong rêu nào bám chặt cõi hồn hoang
Dấu ái xưa, theo bóng nắng võ vàng
Thế mà ta vẫn yêu hoài mùa tháng sáu...

Hình như với thơ là ta ẩn náu
Nên chờ hoài những sợi nắng rơi nghiêng
Tháng sáu à, em gợi nhớ hồn nhiên...
Dù bóng nắng đang soi mùa dĩ vãng!



 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 21 tháng 6 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "NẮNG THÁNG SÁU"